Được làm mẹ là một điều thiêng liêng,hạnh phúc! Đối với mọi người đó là chuyện quá dễ dàng, nhưng với mẹ để có được hai con là cả một hành trình khó khăn,vất vả,đau đớn pha lẩn lo âu đôi khi tuyệt vọng. Nhưng nhờ sự ân cần chia sẽ,sự tận tâm nhiệt tình của đội ngũ y bác sĩ, hộ sinh, điều dưỡng của khoa IVF-BỆNH VIỆN PHƯƠNG CHÂU. Me đã vượt qua tất cả để có được hai thiên thần đáng yêu: BẢO LONG-NGỌC LONG.

Con biết không? Để có được con mẹ phải trải qua cả một quá trình gian nan: hơn 2 tuần tiêm thuốc kích thích trứng, chọc hút trứng, chuyển phô rồi sau hai tuần sẽ thử BetaHCG để biết kết quả có thai hay không? Trong 14 ngày đó mẹ sống trong sự lo âu chờ đơị mẹ nằm yên không dám cử động mạnh, không dám ho hay hắc hơi mạnh sợ làm vuột mất con. Và ngày hẹn đã đến mẹ hồi hợp, thấp thỏm trong lòng không biết con có về bên mẹ không? Tim đập thật nhanh,mẹ run lên trong vòng tay của ba con khi đựợc bác sĩ Ngọc chúc mừng mẹ đã có thai. Vậy là sao 7 năm mong chờ mẹ đã được làm mẹ! Thật hạnh phúc và kỳ diệu!

Vì mang song thai nên mẹ bị nghén rất nhiều ăn gì cũng nôn ra. Mẹ sợ con không đủ chất nên lại ăn vào rồi tiếp tụ nôn ra, cứ thế lặp đi lặp lại gần hai tháng mẹ gần như kiệt sức. Mệt mỏi nhưng mẹ luôn tự nhủ hãy cố gắng vượt qua vì con mẹ sẽ làm được tất cả.

Có lẽ con cảm thấy thương mẹ nên qua tháng thứ tư mẹ không còn bị hành nữa bù lại ăn rất nhiều, lên cân rất nhanh. Khám thai định kỳ bác sỹ bảo hai con rất khỏe và phát triển rất tốt. Biết được hai con là trai nội mẹ, nội, ngoại ai cũng mừng nhất là ba con đã thịt cả hai con nghỗng để ăn mừng! Ngày qua ngày con lớn lên bụng mẹ to ra rất nhiều, con đạp chồi rất mạnh, có lúc ba còn chụp được đầu gối của con nhô ra trên bụng của mẹ nữa thật đáng yêu! Ba nói đùa: ”đứa nào đạp bụng mẹ méo hết vậy? Bảo Long hay Ngọc Long?” thật hạnh phúc và bình yên.

Niềm vui nhân đôi nhưng cũng ẩn chứa nhiều nguy cơ, vì thai đôi lại to nên mẹ bị đa ối, tử cung quá căn mẹ khó thở, bệnh tuyến giáp phải theo dỏi thật kỹ nếu bệnh tiến triển phải dùng thuốc, mà thuốc sẽ ảnh hưởng đến thai có khi phải đình chỉ thai kỳ. Mẹ nghe mà rụng rời tay chân khó khăn lắm mẹ mới có được con không lẽ ông trời lại nở cướp đi niềm hạnh phúc nhỏ nhoi vừa nhen nhóm của mẹ hay sao? Và bằng cả ý chí, nghị lực mẹ đã vượt qua khi bác sĩ bảo các chỉ số nằm trong tầm kiểm soát. Mẹ thở phào nhẹ nhõm nhìn những cử động mạnh mẽ của con trên máy siêu âm khi thì cười toe, lúc lại đưa tay qua lại như chào ba mẹ nhìn yêu biết bao nhiêu!

Vào những tháng cuối bụng mẹ thật là to và rất nặng nề mẹ chỉ đi từng bước một không dám cử động mạnh. Vì mẹ bị nhau tiền đạo có thể bị ra huyết bất cứ lúc nào. Mẹ biết nhau tiền đạo rất nguy hiểm đến cả mẹ và hai con, nên mẹ tuân thủ những hướng dẫn của bác sỹ. Mẹ nằm yên một chỗ ăn uống tại giường không cử động mạnh, bằng mọi giá mẹ sẽ bảo vệ an toàn cho con đến lúc chào đời. Mẹ đếm từng ngày, một ngày trôi qua bình an là mẹ mừng một ngày. Mẹ mong gặp mặt con từng giờ từng phút con có biết không?

Ngày 1.6 QUỐC TẾ THIẾU NHI ba chở mẹ đi khám thai định kỳ, giờ đã 38 tuần hai con một bé 2,8kg-một bé 3,0kg rồi. Huyết áp tăng mẹ có dấu hiệu tiền sản giật, bác sỹ khuyên nên cho bé chào đời để tránh rủi ro vì thai đã vượt chuẩn. Con biết không dù mẹ chờ đợi ngày này đã lâu rồi nhưng vẫn thấy lo âu, hồi hộp trong lòng. Và mọi thủ tục nhanh chóng tiến hành, mẹ được đưa vào phòng mổ, khi thuốc tê làm mẹ không còn cảm giác gì mẹ thầm khấn phật trời cho con chào đời bình an. Đúng 7h55 Bảo Long cất tiếng khóc chào đời thật to, rồi 8h00 Ngọc Long khóc vang cả phòng mổ, cảm xúc dâng trào, niềm vui vỡ òa mẹ reo lên con tôi chào đời rồi!!!. Cô hộ sinh bồng con lại cho mẹ nhìn con, nước mắt mẹ lăn dài… lăn dài mẹ nhìn con mà lòng hạnh phúc dâng tràn!

Lần đầu tiên làm mẹ, mẹ có nhiều bỡ ngỡ! Mang thai đã khó mà nuôi con còn khó hơn. Cho bé lớn bú rồi tới bé nhỏ, đang thay tả cho bé này thì bé kia oe oe ướt bỉm.. cứ thế không đêm nào tròn giấc. Rồi con lớn dần lên con biết trườn, lật mẹ khoe với ngoại, con biết bò rồi biết đi mẹ khoe ríu rít với nội. Từng giai đoạn phát triển của con là cả cung bậc cảm xúc trong lòng mẹ. Lúc con đau mẹ thức cả đêm lòng lo âu quặn thắt. Những lúc con mạnh khỏe vui đùa lòng mẹ như mở hội. Nhìn cái miệng nhỏ xíu ê a “ba,ba,bà bà” mẹ yêu quá đi thôi!. Dù có vất vả như thế nào, có cực khổ tới đâu mẹ cũng vượt qua tất cả. Mẹ sẽ dành những gì tốt đẹp nhất cho con hai thiên thần của mẹ! Mẹ ôm con hai con vào lòng tận hưởng niềm hạnh phúc vô bờ, và trong niềm hạnh phúc ấy xin cho tôi gởi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc đến tập thể y bác sĩ, hộ sinh, điều dưỡng khoa IVF-BỆNH VIỆN PHƯƠNG CHÂU đã giúp tôi có được niềm hạnh phúc này.

Wildcard SSL