Đến ngày hôm nay, khi con của mẹ đã tròn 6 tháng tuổi , mẹ vẫn chưa quên được những ký ý , hạnh phúc bắt ngờ về thời giang đến bệnh viện Phương Châu điều trị và đến khi sinh ra con khoảnh khắc ấy thật diệu kỳ đến giờ hằng đêm mẹ vẫn còn mơ thấy , không có niềm vui , hạnh phúc nào tả cho hết được . Đó là một bước ngoặc lớn , một ký ức hạnh phúc nhất trong đời mà lần đầu tiên mẹ phải vượt qua hằng 7 năm trời khi ba và mẹ cưới nhau mới có được . Con là thành quả là niềm mong đợi của cả một đại gia đình , ông bà nội , ông bà ngoại , dì ba , và cả dì út nữa.
Niềm vui có được từ khi ba mẹ đặt chân đến với bệnh viện Phương Châu , được sự tư vấn , hỗ trợ nhiệt tình của bác sĩ Ngọc , bác sĩ Nhã Đang cùng các cô y tá. Mẹ được BS Ngọc điều trị bằng phương pháp thụ tinh ống nghiệm , cả một giai đoạn hơn nữa tháng mẹ phải chịu chít thuốt thật đau , không phải ở mông mà là ở bụng , để đến ngày thu hoạch được thành quả là BS siêu âm bảo là đã có thai , lúc đó mẹ vui không thể tả được , tuông cả nước mắt vì biết được đã có con xuất hiện trong cuộc đời của mẹ.Mọi người trong gia đình ai cũng rất mừng , mẹ được bà ngoại chăm sóc rất kĩ lưỡng , phải nằm dưỡng để chăm sóc cho hai mẹ con mình đều khỏe mạnh.
Đến khi con được 4 tháng mẹ phải đi dạy lại nê bị động thai , đến lúc tới bệnh viện tái khám mẹ phải thót tim vì BS Phượng cho hay là phải nằm viện lại vì bị tràng dịch ảnh hưởng đến em bé , vậy là hai mẹ con phải nằm viện một tuần lễ , để BS theo dõi và truyền nước biển .
Rồi thiên thần của mẹ cũng phát triển đầy đủ sau 25 tuần , niềm vui niềm hạnh phúc ngập tràn khi con yêu ngọ nguậy trong bụng mẹ , đến 28 tuần BS bảo mẹ vẫn còn bị thiếu nước ối nên cần phải uống nước nhiều và truyền nước biển thêm . Rồi dần dần mẹ cũng vượt qua được đến lúc con được 38 tuần tuổi thì BS cho hay là nhau tiền đạo và sinh khó phải mổ , lúc đó mẹ sợ lắm phải xin nghĩ dạy sớm hơn dự định , sợ như rất mừng trong bụng vì xắp gặp được con yêu rồi !
Và rồi đến chiều 11/11/2013 cả nhà cùng nội , ngoại và út Nhi xuống nhập viện để sáng mai vào phòng mổ .Mọi việc diễn ra như chớp mắt , y tá đẩy mẹ vào phòng mổ , cách ly với người thân mẹ lo sợ lắm chưa để ý đến phẩu thuật mà rất mai ê kíp , BS mổ lúc đó tạo cảm giác thoải mái lắm , trước khi mổ mẹ bị tăng huyết áp , nên các Bs tập trung lại động viên , BS Phượng nói “ không sao đâu em , không có gì phải sợ đâu “. Rồi hít thở thật đều đến lúc con được kéo ra khỏi bụng mẹ . Cảm giác nhẹ bay bỗng và mẹ nghe tiếng khóc đầu tiên của con sau khi BS Phượng nói “ ôi sau súng của con nhỏ thế “, mẹ vui đến tràn nước mắt .
Lấn đầu ẩm con mẹ không dám dịch chuyển tay mình , sợ con đau , sợ con vùng vẫy con rớt , đại gia đình chào đón con rất vui và hạnh phúc !
Niềm hạnh phúc này mẹ và gia đình không quên thầm cảm ơn đội ngũ y BS và ban lãnh đạo bệnh viện phụ sản Quốt Tế Phương Châu đã đem con đến với mẹ , gia đình . LÀ MỘT PHÉP MÀU DIỆU KỲ !