Một ngày hè tháng bảy, mẹ mang theo niềm tin và hy vọng đi đến khoa ivf bệnh viện Phương Châu để bắt đầu hành trình đi tìm con yêu. Đếm từng ngày kích noãn, chọc hút, cấy phôi... rồi ngày thử betahcg đã đến với nỗi hồi hộp, hy vọng đan xen nhau trong khi chờ kết quả. Niềm vui vỡ òa khi mẹ biết mẹ đã mang thai. Hạnh phúc lần đầu tiên đến với ba và mẹ sau bao năm khắc khoải chờ đợi. Ba ôm mẹ và con vào lòng, vui mừng đến nỗi không nói nên lời, nhưng đọc được trong ánh mắt của nhau niềm hạnh phúc vô biên. Nhưng không may mắn là ngày mẹ biết có hai phôi trong tử cung thì cũng là ngày mẹ bị ra huyết, các bác sĩ ở bệnh viện Phương Châu đã cố gắng giữ được một phôi và cái phôi đó trưởng thành chính là con bây giờ.
Một tháng, hai tháng, ba tháng mang thai con, mẹ nhìn xuống cái bụng xem nó có to hơn không, con yêu được bao nhiêu gram rồi, con có khoẻ mạnh không... Biết bao câu hỏi, biết bao điều mà mẹ muốn tìm hiểu về thai kỳ cứ dồn dập tới. Mẹ bị nghén, nôn thức ăn, mệt mỏi, nhưng lúc nào cũng thầm nói với mình phải cố lên vì con. Mỗi ngày trôi qua bình an là niềm vui với mẹ, may mắn là các kết quả xét nghiệm cho hai mẹ con đều tốt.
Ba tháng giữa, bỗng một ngày mẹ cảm thấy mình rất khỏe, khỏe hơn lúc nào hết và mẹ cũng sợ. Bác sĩ nói đó là bình thường, ăn đầy đủ dinh dưỡng và nghỉ ngơi hợp lý. Không rõ là ba con đã đọc sách nào và nói với mẹ vào giai đoạn này con đã có thể nghe được nhạc giao hưởng, thế là cả nhà cùng con nghe nhạc.
Vui nhất là mỗi khi con đạp vào bụng mẹ, ba lại vỗ về và nói không biết bao nhiêu chuyện cho bé yêu nghe. Rồi nào là sữa bà bầu, sữa tươi, thịt bò, các loại hải sản... mỗi lần đi chợ là ba mang về tẩm bổ cho hai mẹ con. Có lẽ con cũng cảm nhận được tình thương của ba mẹ nên con rất ngoan, mỗi lần khám thai, bác sĩ đều khen con phát triển tốt. 22 tuần, ba mẹ thấy hình ảnh con cử động tay chân nè, le lưỡi nè, con còn nghịch phá lấy tay che lên mặt không cho bác sĩ siêu âm nữa chứ. Ba dành với mẹ là con giống ba, mũi cao, tay chân dài.
Vào những tháng cuối, bụng mẹ nặng nề hơn, đói thường xuyên hơn vì con đã lớn rồi mà, mẹ cảm nhận được con đạp nhiều hơn, mạnh hơn. Mẹ đã chuẩn bị đầy đủ để đón con ra đời. Nhưng cũng băn khoăn, lo lắng vì không biết lâm bồn thế nào, khi chuyển dạ đau lắm không, sinh thường hay sinh mổ... Lúc 36 tuần, có dấu sinh, mẹ lo quá, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần chuẩn bị đón con, các bác sĩ dùng thuốc để nuôi con trong bụng thêm một thời gian nữa. Nằm viện một tuần, mẹ học hỏi được nhiều điều bổ ích về sinh nở và chăm sóc bé sơ sinh
Vào ngày gần cuối tháng ba, trong khi ba con bộn bề công việc của cơ quan thì nhận được điện thoại của mẹ là con sẽ chào đời trong một hoặc hai ngày tới. Ba lập tức vào viện, động viên tinh thần, chuẩn bị tất cả mọi thứ cần thiết, mẹ thì chờ giây phút vượt cạn với tâm trạng hồi hộp khó tả. 15 giờ 25 ngày 29-3-2014, sau những cơn đau tưởng chừng không thể vượt qua, mẹ đã nghe được tiếng khóc chào đời của con.
Nước mắt của mẹ không biết đã trào ra từ khóe mắt tự bao giờ, có lẽ mẹ hạnh phúc và sung sướng quá. Thiên thần bé nhỏ nặng 3000gram, ngủ khò trên tay cô y tá. Ba vào thăm mẹ, sờ mặt, nắm tay, bàn tay ba con có lẽ khô hơn và gầy đi sau nhiều ngày lo lắng, mong đợi. Ba nói "Cám ơn em, vợ yêu của anh, con mình bú chụt chụt khi cô y tá đưa bình sữa vào miệng". Lại một lần nữa mẹ và ba cảm nhận được hạnh phúc dâng trào. Đúng như Nguyễn Văn Chung đã viết "Bao ngày mẹ ngóng, bao ngày mẹ trông, bao ngày mẹ mong con chào đời... Chợt mẹ tỉnh giấc, và mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần, thấy con khóc òa, mắt mẹ lệ nhòa, cám on vì con đến bên mẹ". (Trích Nhật ký của mẹ)
Tháng đầu nuôi con, mọi thứ còn bở ngỡ với mẹ hơn lúc mang thai gấp bội phần. Con khóc vì đói thì dễ xử trí rồi, nhưng khi con no mà vẫn khóc thì mẹ loay hoay, lúng túng không biết làm sao. Bây giờ mẹ mới biết cảm giác mỗi đêm khi nghe tiếng oe oe là phải bật dậy vì con đang gọi mình, không đêm nào trọn giấc tới sáng, nhưng đó là niềm vui mà ba mẹ đã đi tìm rất lâu, rất lâu rồi. Có lúc mệt quá, mẹ hy vọng con lớn nhanh nhanh, tự biết chăm sóc mình. Thế nhưng mẹ biết chăm con và nuôi con là đang đọc một quyển sách quý, nếu không đọc từng trang một thì sẽ không còn ý nghĩa. Giờ con đã hơn một tháng tuổi, bú giỏi, ngủ ngoan. Ba mẹ bắt đầu hành trình mới, bắt đầu viết tiếp vào nhật ký hạnh phúc những trang mới về nuôi dưỡng và chăm sóc bé yêu. Cám ơn vì con đến bên mẹ!