Mới đó mà con đã được 18 tháng rồi, nhớ lúc mẹ chuẩn bị đi lên Cần Thơ để sinh con, mẹ còn ghi vội vài chữ cho chị Hai con ở nhà ngoan chờ mẹ và em về nhà để nựng em. Con biết không, mẹ sinh con cũng khó khăn lắm, vì mẹ đã sinh mổ chị Hai con nên lần này mẹ chủ động sinh con bằng phương pháp mổ. Chín tháng mười ngày con trong bụng mẹ rất ngoan, vậy mà khi sinh con mẹ bị ra máu nhiều không cầm được vì bị nhau bám thấp, bác sĩ Linh tạm cầm máu cho mẹ bằng miếng gạc rồi khâu vết mổ lại, theo dõi đặc biệt sang ngày hôm sau sẽ lấy gạc ra, nếu không cầm được thì phải mổ lại. Cả nhà mình nào bà ngoại, mấy dì, cậu, mợ bao xe từ Sóc Trăng lên Cần Thơ để thăm mẹ con mình nhưng mẹ không dám nói tình hình của mình vì sợ ngoại lo, ráng cười vui để mọi người yên tâm chứ trong lòng mẹ lo lắm. Cuối cùng rồi thì mọi việc cũng ổn. Mẹ rất biết ơn các bác sĩ, y tá bệnh viện Phương Châu, đặc biệt là Bác sĩ Duy Linh đã làm hết sức mình để mẹ con mình được bình an.
Con gái yêu của mẹ. Khi con còn nhỏ mẹ thì ít sữa, con lại không chịu bú bình nên mẹ phải đút con từng muỗng sữa, vất vả lắm con gái biết không. Nhưng bù lại con rất vui vẻ. Mẹ còn nhớ khi con chỉ mới 1, 2 tháng, mỗi sáng thức dậy mẹ thường nói: Vy ơi cười với mẹ cái coi. Vậy là con nhoẽng miệng cười thật tươi, lần nào cũng như lần nào. Đối với mẹ dù có cực khổ đến thế nào, chỉ cần thấy con cười là mẹ không còn thấy mệt nữa con à. Đến bay giờ con đã 18 tháng, con càng ngày càng ngoan, bú bình rất giỏi, ăn cũng ngoan, không cần phải ẵm đi lòng vòng, chỉ cần cho ngồi trong xe tập đi, mở tivi xem hoạt hình là được rồi. Đút muỗng nào con hả miệng ngay không cần ép, cũng không ngậm như các bé khác. Nhiều khi, muỗng cháo chưa đút tới miệng mà con đã hả miệng chờ sẵn, thấy thương vô cùng. Các gì dạy 1 lần là con đã biết, nào là bài “Tập tầm vong” con thuộc gần hết bài dài như thế, bài “Con cò bé bé”, rồi con gà nó gáy ò o, con vịt kêu cạp cạp, con mèo kêu meo meo… còn bé Vy kêu sao nè, con liền nói Bé Vy kêu “Mẹ ơi”. Rồi chín Thảo tập con lắc mông theo nhạc, con lắc rất điệu nghệ, cứ như người ta lắc vòng vậy, mẹ còn không làm được như con đó con gái yêu à. Bây giờ con hơi ụt ịt (con được 12,3 ký rồi còn gì) rồi nên con không thể lắc “dẻo” như trước nữa mà chuyển sang vừa lắc vừa múa.
Cứ tối đến khi ba, mẹ chúc nhau ngủ ngon, con cũng bi bô: ba ngủ ngon, mẹ ngủ ngon, chế My ngủ ngon thật dễ thương. Mẹ cảm nhận được niềm hạnh phúc của cả gia đình 4 thành viên chúng mình, đó cũng là nhờ mọi người cùng vun đắp và nhờ có thêm con, thành viên bé nhỏ đã làm hạnh phúc của gia đình mình thêm tròn vẹn. Cảm ơn con yêu của mẹ, hãy mau lớn và ngày càng ngoan ngoãn con nhé.
Yêu con vô cùng!